Chắc hẳn nhiều bạn vẫn luôn thắc mắc câu hỏi này. Hnay mình xin mạn phép chia sẻ 1 vài trải nghiệm, lưu ý của bản thân lúc còn ở Trung Quốc đi lang thang Trung Quốc, đón mọi người ở VN qua dẫn đi
Giới thiệu qua: lúc đó mình đang học ở TQ, biết tiếng, có thể thanh toán, mua vé, đặt ks online.
Mặc dù vậy, điểm đến nào với mình cũng là lần đầu, trải nghiệm tàu hay sân bay nào cũng đều có bỡ ngỡ, vì ở đây cái gì nó cũng to cũng rộng
1. Ngôn ngữ:
Chắc chắn cần thiết, vì người TQ ko quá rành tiếng Anh, giới trẻ biết nhưng tụi nó ít nói. Vì sao? Vì mặt bọn mình giống ng TQ, tụi nó sẽ chả hào hứng lắm với mình đâu. Còn nếu bạn có khuôn mặt đậm chất Tây da trắng mắt xanh mũi lõ thì nó sẽ đối xử khác, vồn vập xổ ra cả tràng tiếng anh (và nghe chả hiểu cái mịa gì ).
NHƯNG ko biết hoặc biết ít cũng chả sao. Có kỹ năng sử dụng các app phiên dịch, có tìm hiểu kỹ thật kỹ trước. Thì vẫn chiến tốt. (Sân bay, ga tàu đều có bảng phiên âm). Nhiều anh chị, nhiều bạn ko biết hoặc biết ít tiếng vẫn đi được
2. Tìm hiểu thông tin điểm đến:
bây giờ mxh phát triển, các bạn lên group tìm những từ khóa liên quan, thì sẽ ra cả tá thông tin. Có khi cùng 1 khu thắng cảnh, mọi người sẽ note cho được cả điểm nào nên đi, điểm nào ko nên đi (để tiết kiệm tgian, dành tgian trải nghiệm sâu những điểm quan trọng). Nên ăn gì ở đấy ngon. Nói chung kỹ năng chắt lọc thông tin, tìm đọc cần phải rèn luyện.
Đừng lên và đăng tút “Em muốn đi đây đi kia mọi người tư vấn em với”. Chả ai có thể giải quyết được câu hỏi vừa khó vừa dễ vậy đâu. Bạn tìm đọc, bạn lên sườn lịch trình, bạn đưa ra những điều bạn thắc mặc. Thì người đọc mới biết mà tháo gỡ cho bạn được. Còn lười hẳn, ko muốn chuẩn bị cái thông tin gì thì XIN MỜI ĐI TOUR
3. Chi Phí:
Mình hoặc mọi người có thể giúp các bạn thông tin về giá vé máy bay, giá vé tàu, vé điểm tham quan, ngủ tầm nào, ăn tầm nào (áng chừng). Còn bạn tự cộng thêm chi phí tiêu pha mua sắm ăn vặt bản thân rồi tự chuẩn bị tiền.
LƯU Ý: đừng nghe mấy kiểu: đi chỉ với giá như này, đi siêu rẻ bla blo. Rẻ quá bạn nghĩ xơi được ko? Ở VN còn ko được nữa là ra nước ngoài đủ chi phí phát sinh.
4. Nếu đi 1 mình:
Cái cần giữ nhất: điện thoại, tiền. Có 1 quyển note nhỏ ghi sẵn vài sđt quan trọng (đại sứ quán, sđt người thân, vài câu nói tiếng trung cơ bản cần thiết). Nên đặt báo thức cho các lộ trình, chú ý quan sát bảng biểu ở sân bay ga tàu (vì đổi cửa đổi time mà mình nghe loa thì chả hiểu cái gì đâu)
5. Vé:
Vé máy bay thì ở VN nhiều nên thôi ko nói. Vé tàu, vé máy bay nội địa thì Klook có hỗ trợ. Hoặc lên hội du học sinh, lên nhóm nhờ các bạn ở Trung Quốc mua giúp.
6. Thuê người phiên dịch:
Nếu ko muốn đi theo tour, thích trải nghiệm tự túc mà ko muốn quá lo lắng về ngôn ngữ. Có thể liên hệ các bạn du học sinh ở TQ, bạn nào đó đam mê du lịch, sẽ giúp đỡ và dẫn mình đi. Đúng tiêu chí vui vẻ, tiết kiệm, trải nghiệm. Chi phí thuê người dẫn tùy mỗi người. Khoảng 300-500-700 tệ/ngày (ăn ở sinh hoạt theo đoàn), chia ra cả team 6-10-12 người thì ko đắt, mà an tâm vui vẻ
7. Ăn uống:
Mặc dù ở TQ, quen đc đồ Trung, mà mình vẫn phải chuẩn bị 1 số món ăn kiểu VN để mang đi, vì có lắm chỗ ăn ko nhá nổi, hoặc ăn nhiều quá thì chán. Có team mình đi, các chị còn mang cả cá kho, nước mắm, mắm ruốc, bla blo đi (mang từ VN luôn nha). Hoặc đến chỗ nào ngta dễ tính, xin vào nấu luôn. Để giữ sức cho chuyến đi dài, nên phải lưu ý đặc biệt đến phần ăn uống. No thì mới ấm, ấm thì mới đỡ mệt, đỡ mệt thì mới tươi tỉnh ăn chơi được nha
8. Tiền mang đi:
Cũng đừng mang USD đi làm gì, khó đổi lắm nếu như ko muốn nói là ko đổi được. Tiền mặt thì Đường bay hay trườn bò gì cũng ko quá 3 vạn tệ và ko quá 15tr vnd, quy định nó thế rồi đừng nghe ng khác mang được trót lọt mà mang theo. Vì đi tự túc chả tiêu nhiều đến vậy đâu
9. Giao thông:
Có 1 điều đặc biệt là lên tàu. Lên xe khách ở TQ cũng kiểm tra qua cổng an ninh, có máy soi giống như trên máy bay. Nhưng TQ dở hơi ở chỗ, máy bay các nước cho mang dung dịch đến 100ml, còn riêng bố TQ thì dưới 100ml. Nghĩa là chỉ đến 90ml thôi, đến 100ml thì bỏ lại. Mấy cái xịt xịt cũng vứt lại. Nhiều người tiếc đứt ruột vứt lại xịt chống nắng hay xịt khoáng chai to. Mình cũng vài lần quên và phải vứt lại ở ga tàu.
Mấy chỗ khó tính như Tân Cương, thì chai nước bạn mang đi cũng phải mở ra, ngta ngửi ngửi, bắt bạn uống 1 ngụm. Có chỗ khó tính vẫn vứt luôn, vào ga tàu mua chai mới. À nếu bình giữ nhiệt, thì lúc ở cổng an ninh hoi bắt đổ nước đi. Qua an ninh thì vào trong rót nước mới vì có hệ thống bình nước nóng lạnh khắp nơi.
10. Nước nóng:
hehe, chỗ nào cũng có nước nóng, cảnh mua hộp mỳ úp luôn và xì xụp húp trên tàu là hết sức bình thường. Du lịch ko cần thiết phải ăn quá ngon, trải nghiệm như này thú vị hơn nhiều nè
11. Sim:
TQ chặn hết FB google. Nên hãy mua sim quốc tế mang đi nhé, mua dư ra. Đi 5 ngày mua 7 ngày, đi 7 ngày mua 10-15 ngày cho nó thoải mái nhé
Chưa nghĩ ra được gì để viết tiếp. Nên tạm dừng ở đây. Dưới đây là những nơi mình đã đi. Có nơi đi 1 mình, có nơi đi với bạn học, có nơi lên Fb tìm người đi cùng, có nơi thì dẫn đoàn ở VN qua để đi. Mình cũng từng hốt hoảng chạy loạn lên tìm ga tàu ở Bắc Kinh vì đổi cửa đột ngột. Cũng từ phải bỏ lại kha khá đồ ở cửa an ninh lên máy bay chỉ vì KO TÌM HIỂU KỸ đồ gì ko đc mang lên máy bay. Cũng từng khóc vì bị người bản địa ko giúp đỡ lúc muốn mua vé ở bến xe vì lần đầu chưa biết mua kiểu gì.
Kết:
Cũng từng ngủ qua đêm ở ga tàu vì muốn tiết kiệm tiền vé (cả ga có 2 đứa đi với nhau + nhân viên nhà ga). Từng ngồi trên chuyến tàu toàn người Duy Ngô Nhĩ ở Tân Cương, sợ tới nỗi ko ngủ nổi nhưng cũng thú vị lắm. Từng ăn mỳ hảo hảo sống vì ko thể nuốt nổi đồ ăn. Nhưng cũng từng chén bay đĩa cơm rang sườn cừu ngập mỡ vì quá thèm thịt. Từng ăn trứng gà vùi trong sa mạc ở Hỏa Diệm Sơn nắng nóng và cũng ăn kem dưới thời tiết -30 độ ở Làng Tuyết.
Thanh xuân của mình 1 phần là ở nơi đây Trải nghiệm ăn trứng gà vùi dưới cát
Bài viết chính chủ tự viết: share cả nhóm cả bài chứ đừng bê bài rồi ghi mỗi chứ sưu tầm, mình buồn mình dỗi chả viết nữa đâuuuuu
Nguồn: Hana Nguyễn
___________
Nếu bạn quan tâm đến du lịch Thượng Hải – Trung Quốc. Thì hãy alo liền cho Otrip. Otrip luôn sẵn chương trình vi vu đến Thượng Hải – cổ Trấn và cả Bắc Kinh.