Nếu chỉ được chọn một cuốn sách đại diện cho văn hóa Trung Hoa thì đó ắt hẳn là Đạo Đức Kinh. Nếu có một tỉnh nào đó có thể đại diện cho Trung Quốc đó ắt hẳn là Tứ Xuyên.
Tứ Xuyên có giang sơn gấm vóc như mây, danh thắng sản vật nhiều không sao kể hết. Vốn là cố đô thời Thục Hán, người dân nơi đây vẫn luôn tôn thờ Lưu Bị Gia Cát Lượng. Vậy nên lữ khách phương xa đặt chân tới Thành Đô. Đầu tiên thường sẽ tới viếng Vũ Hầu tự, thăm vườn Gia Cát. Rồi nhẩn nha tản bộ qua những con đường phố Cẩm Lý. Cosplay cổ trang dạo phố và thưởng thức các món ăn đặc trưng của vùng này.
Ở cung Thanh Dương có lời đồn rằng đến con vẹt ở đây cũng thuộc Đạo Đức Kinh, con mèo cũng bước đi hình bát quái và con chuột ở đây cũng sống tới bảy mươi tuổi không phải là ngoa ngôn. Cạnh cung Thanh Dương là công viên văn hóa với những vườn cây rất đẹp. Nhà hát kịch Tứ Xuyên với những chương trình rất đặc sắc. Đặc biệt là tiết mục biến diện đặc trưng của xuyên kịch.
Dù Thành Đô phát triển khá hiện đại với những tòa nhà cao tầng quanh quảng trường Thiên Phủ. Nhưng vẫn khoác lên sự trầm mặc của tháng năm. Nhịp sống cũng chậm dãi như hàng ngàn năm qua. Nên nơi đây vẫn luôn được coi là nơi hạnh phúc nhất của Trung Quốc. Cái danh “thiên phủ chi quốc” chẳng phải chỉ là hư danh.
Cửu Trại Câu lừng danh, Nga My sơn nức tiếng, Đô Giang Yển kỳ vỹ… Đều là những địa danh mà người muốn xem sông núi trong đời có thể ghé thăm. Người ta bảo lúc trẻ có sức khỏe có thời gian nhưng lại thiếu chút tiền. Khi đi làm thì lại chẳng có thời gian, về già thì đâu còn sức khỏe lại cũng hết thanh xuân.
Gấu trúc là bảo vật của Trung Quốc, cũng chỉ có ở Tứ Xuyên. Nên dân ở đây rất yêu gấu trúc. Mọi thứ ở nơi đây đều có hình ảnh dễ thương của những chú gấu này. Trung Quốc có chính sách ngoại giao gấu trúc, nước nào quan hệ hữu hảo lắm mới được cho mượn một đôi gấu. Nếu sinh ra gấu con thì đó vẫn là tài sản của Trung Quốc. Khi quan hệ hai nước xấu đi thì Trung Quốc sẽ triệu các hồi “đại sứ hòa bình” này về như một thông điệp “tiên lễ hậu binh”.
Nói về ẩm thực thì Tứ Xuyên là một đại diện ưu tú trong 8 đại trường phái ẩm thực Trung Hoa. Ớt – đó là thứ bạn phải lưu ý, “bu yao la” là câu bạn nên học nếu không ăn được cay.
Thời gian quá ngắn mà thiên hạ bao la, chẳng biết có con đường nào còn đưa mình trở lại Tứ Xuyên. Cơn mưa cuối mùa tiễn chân du khách cùng tiếng hát của Triệu Lôi “tháng chín luôn là khi ly biệt, hồi ức chỉ là những buồn nhung nhớ, liễu xanh vẫn ngả cuối đường…
Nguồn: Dao Duy Thanh – Giấc Mộng Trung Hoa