– Shangrila ấn tượng đầu tiên của mình là sau khi đọc xong cuốn tiểu thuyết “Chân trời đã mất – Lost horizon” một điều gì đó bí ấn và muốn đặt chân đến một lần, bạn nào chưa đọc thì đọc trước xong rồi đi nha ^^, không tiện mua thì trên mạng cũng có bản ebook đấy
Trên đường đi thì xe có đi qua khe Hổ nhảy là một trong những hẻm núi sâu nhất thế giới với một con đường đi bộ nằm trên sông Dương Tử dòng sông lớn nhất TQ điểm này các bạn có thể dừng lại checkin
Shangrila
Trước đây là một phần của nhà nước Tây tạng nhưng sau khi rơi vào tay TQ thì do Tây tạng quá lớn nên diện tích được cắt về cho hai tỉnh Vân Nam và Tứ Xuyên một phần cho dễ cai trị, nên mình coi đây là một phần của tiểu Tây tạng với cư dân chủ yếu vẫn là người Tạng
Đến đây thì các bạn sẽ cảm thấy sự thay đổi độ cao hay là hiệu ứng cao nguyên vì Shangrila cao 3000m so với mặt nước biển, tưởng tượng như là mình đang ở trên đỉnh của Fansipan mấy ngày không xuống ý, trên đường đi thì có rất nhiều cửa hàng bán mấy cái bình oxi cầm tay để khi nào các bạn thấy hơi chóng mặt hay khó thở thì làm một hơi để bổ sung oxi cho cơ thể.
Buổi chiều đến Shangrila, cảm nhận đầu tiên là lạnh bên ngoài có tuyết, mình check nhiệt độ thì bên ngoài đang là -9 độ, không khí hơi loãng, khi nhận phòng khách sạn các bạn nhớ hỏi xem phòng có máy sưởi không nhé vì ban đêm trời rất lạnh và bên ngoài gió to cộng thêm combo không khí loãng và phản ứng cao nguyên nữa thì ố dzề lắm.
Nhận phòng xong bọn mình đi tìm chỗ ăn luôn, ở đây nổi tiếng với lẩu bò Yak, bọn mình tìm quán lẩu gần khách sạn, gọi một nồi lẩu bò Yak khoảng 200 tệ, thịt bò yak ngon với không bị hôi, đồ ăn cũng nhiều nữa ăn no xong bọn mình đi bộ tới thành cổ DuKeZong (Độc Khắc Tông): Nơi tập trung sinh sống lâu đời của người Tạng. Thành cổ có tuổi đời trên 1.300 năm, được bảo tồn tốt nhất ở Trung Quốc. Tới nơi đây, bạn sẽ được chiêm ngưỡng hàng trăm căn nhà kiểu Tây Tạng cổ xưa được gìn giữ cẩn thận, trong thành cổ bọn mình đi tới một ngôi đền cũng gọi là Độc khắc tông nơi đây có bánh xe cầu nguyện, hay vòng quay Kim Luân, là một bánh xe hình trụ, được làm từ kim loại, gỗ, đá, da thuộc hoặc sợi bông thô. Ở bên ngoài bánh xe là câu thần chú Om Mani Padme Hum được viết bằng ngôn ngữ Newari của Nepal.